Anh ơi, tình yêu là gì anh nhỉ...
Hạnh phúc là gì anh nhỉ...
Nó đong đầy hay mong manh dễ vỡ...
Khoảng cách và thời gian... liệu có thể lắp đầy những khoảng trống
trong lòng em không? Liệu yêu thương và niềm tin của anh có đủ để mang
tình yêu chúng mình bay cao hơn nữa không?
Liệu anh có thể cho em một khoảng cách...một khoảng cách vừa đủ để
trái tim em yên bình...để em nhận ra bóng hình anh trong trái tim
em...dẫu rằng có thể chúng ta sẽ không bao giờ gặp lại nhau...
Lang thang một mình trên những con phố...em thấy lòng mình trống rỗng
lắm anh ah... Muốn nói với anh rất nhiều, nhưng em lại lặng im...
Một điều gì đó vô hình... và hoang mang lướt qua...
Em đã gặp anh...và đến với anh lúc em tuyệt vọng nhất...
Em đã yêu thương và sống hết mình với tình yêu, nhưng rồi lần lượt những người con trai em yêu đều lần lượt rời xa em...
Một tình yêu đầu đời trong sáng...đã kết thúc bằng sự ra đi không lời từ biệt...
Một tình yêu đã bắt đầu bằng cảm thông, yên bình, hạnh phúc...cuối cùng cũng tan vỡ vì lệ giáo, vì truyền thống gia đình...
Em trở nên lạnh lùng, vô cảm và mất hết niềm tin vào tình yêu... Rồi
anh xuất hiện, cho em những sẻ chia, cho em sự trân trọng, cho em những
lời khuyên...và cho em một niềm tin mới...
Ở bên anh, em vừa hạnh phúc, lại vừa thấy hoang mang... Và em cần một
khoảng cách, anh ah...vì con đường phía trước dài quá, vì em đang
sợ...sợ khi em chạm được hạnh phúc, hạnh phúc sẽ như những bọt bong
bóng...tan biến vào hư không...
Anh ah, cho em một khoảng cách vừa đủ thôi nhé...không quá xa, không
quá gần mà chỉ là vừa đủ... vừa đủ để khi em yếu lòng em chỉ cần một
bước chân, em có thể ôm chầm lấy anh... vừa đủ để em tin rằng em sẽ
không bao giờ cô đơn một lần nữa... vừa đủ để em cảm nhận ra rằng anh
là tình yêu đích thực, không phải là cái bóng hờ in vội trên những vết
thương của quá khứ...
Anh ah, có lúc nào chúng ta mệt mỏi, chúng ta buông tay nhau không? Và
khoảng cách này sẽ trở thành không thể lấp đầy? Anh ah, có lúc nào đó
anh sẽ không thể chờ đợi em được nữa không? Và chúng ta sẽ xa nhau mãi
mãi?
Anh ơi, hãy cho em một khoảng cách không quá xa nhé, để một ngày nào
đó, em sẽ chính là người chạy lại bên anh...và nắm lấy tay anh mãi
mãi...