Đi
về phía anh, em thấy thời gian thật cay nghiệt, sao trôi chậm thế để em
mãi mới gặp được anh. Ai bảo con gái là luôn trễ hẹn? Mỗi lần anh hẹn
em luôn vồn vã chuẩn bị hàng giờ. Để anh không phải đợi lâu, để em được
ở bên cạnh anh nhiều hơn, dù thời gian đó là rất ít ỏi.
Đi về phía anh, em
biết mình không còn cô đơn. Cảm giác lẻ loi, lạc lõng, bơ vơ không còn
nữa, thay vào đó là những phút giây hạnh phúc, ấm áp anh mang tới trong
chiếc giỏ "tình yêu” ngọt ngào. Những lần anh đưa em ra biển, biển ồn
ào như vỗ nhịp cùng tình yêu của anh và em. Cả những lúc mình ra ngoại
thành nữa. Anh và em cùng nằm im trên bãi cỏ xanh rì, cùng nhắm mắt
lại, để thời gian lặng trôi và cảm nhận cuộc sống yên bình, nhẹ nhàng
biết mấy khi anh và em cùng nắm tay nhau bước chung một con đường.
Đi về phía anh, em đã
tìm thấy cho mình một điểm tựa vững chắc. Anh luôn là người đầu tiên
cùng chung với em những niềm vui. Và cả những lúc buồn, em có thể tựa
đầu vào vai anh. Rồi khi đôi mắt đẫm lệ, em có thể vùi mặt vào vòm ngực
ấm nóng của anh để tìm kiếm sự bình yên, chia sẻ.
Em quyết định đi về
phía có anh rồi, anh ạ. Đơn giản vì phía đó có anh thôi. Anh đã kể cho
em nghe câu chuyện về nàng thiên sứ không bao giờ khóc. Nàng có một nụ
cười trong trẻo, làm tươi mát cả thế gian. Nhưng khi gặp được chàng
trai của trái tim mình, nàng đã nảy sinh tình cảm và rơi lệ. Nàng bị
đưa về trần gian. Chính vì thế mà chàng trai đó luôn cố gắng để không
làm nàng tổn thương, bởi vì yêu anh mà nàng đã bỏ lại cả một thiên
đường. Anh bảo em rằng: "Anh yêu em và sẽ mãi yêu em. Anh sẽ cùng em
tạo nên một thiên đường tuyệt diệu”.
Em sẽ đi về phía anh.
Vì nơi ấy có ánh hào quang phát ra từ trái tim yêu thương rực lửa. Vì
nơi ấy có khu vườn xuân ươm những đóa hoa tình ái mộng mơ. Vì nơi ấy,
con thuyền tình yêu của anh đã đưa em ra biển tình hạnh phúc. Và ở đó,
em được sống là chính em, được gạt bỏ đi những lo âu thường ngày, được
cười nói như nắng giòn tan.
Đi về phía anh, em
nghe như gió hát, nắng cười, còn riêng em như nhánh cỏ hoang tha
hồ rong ruổi theo bước chân anh, niềm vui, nước mắt nối liền với
hạnh phúc dạt dào. Tiếng cười xua tan đi cái đơn côi của miền xa thẳm.
(Sưu tầm)