Trang chủĐăng kýĐăng nhập Cộng đồng tin học
Thứ 7, 2024-04-20, 1:05 AM
Khung đăng nhập
Site menu

Chuyên mục
Giải trí [3]
Cuộc sống [2]
Xã hội [1]
Giáo dục [2]
Tâm sự [3]
Tình yêu [8]
Ẩm thực [0]
Thể loại khác [0]

Bài viết lưu trữ

Tìm kiếm

Từ khóa tìm kiếm
Email thủ thuật Apple bảo mật Adobe windows 7 tăng tốc tang toc Microsoft windows xp hệ điều hành Laptop acer Lenovo sony compaq netbook miễn phí Wi-Fi download trình duyệt Google Chrome internet Firefox 3.5 Microsoft Office Chrome Internet Explorer 8 safari Công cụ cấu hình dịch vụ google IE virus spyware Bing khám phá firefox 3.6 lỗ hổng zero-day máy tính khắc phục sự cố cập nhật trojan linux ubuntu windows vista Registry Windows tiện ích pc Core i7 bộ xử lý activex control HP nâng cấp thu thuat Mozilla Toshiba Mac dell Việt Nam twitter hotmail intel phần cứng phan cung hacker USB facebook Symantec thiết bị số điện thoại di động Top 10 office card đồ họa Card đồ hoạ IpoD 3G asus mạng xã hội mien phi Blackberry game AMD nVIDIA iphone chỉnh sửa ảnh wan ROUTER hệ thống opera psp Wii hành động Xbox 360 firefox Internet Explorer Android cảm ứng

Bài mới diễn đàn
  • Quạt Hướng Trục
  • vào ucoz.com thiết kế web không hiểu sao...
  • Sothink DHTMLMenu 9.2 Build 90326
  • cho em quảng cáo cái
  • BIDV triển khai gói 10.000 tỷ đồng cho v...
  • Phượng Đã Nở Ngoài Hiên
  • Ngựa Ô Thương Nhớ
  • Những mẩu chuyện vui
  • 1001 cách biến "sim rác" thành...
  • Windows XP Media Center Edition 2008 - S...

  • User tích cực
  • Hung@info
  • thangbom
  • Hung@webmater
  • hebeo
  • giodaingan
  • david15
  • whitecat
  • luutruthongtin
  • systemfan_12
  • sha66b5cates0428

  • Lịch
    «  Tháng 10 2009  »
    SuMoTuWeThFrSa
        123
    45678910
    11121314151617
    18192021222324
    25262728293031

    Thăm dò ý kiến
    Rate my site
    Total of answers: 12

    Địa chỉ của bạn
    IP

    Thống kê

    Tổng số trực tuyến: 1
    Khách: 1
    Thành viên: 0

    Trang chủ » 2009 » Tháng 10 » 13 » 100 lần xin lỗi em
    3:40 PM
    100 lần xin lỗi em

    ...... Đó là ngày đầu tiên của năm lớp 12, chúng tôi có 1 bài kiểm tra nên học xong rất sớm và tôi gọi điện cho anh ấy :
    - Anh đến đón em được chứ ?
    - Được, đợi anh 5 phút
    - Nhanh lên đấy nhé !
    3h chiều, trời khá nóng, tôi đứng chờ dưới bóng cây và phẩy tay liên tục, dù ko mát hơn được nhiều nhưng cũng còn hơn là cứ đứng yên
    5 phút trôi wa, vẫn ko thấy anh ấy đâu. Tôi bắt đầu hơi khó chịu, mắt liên tục nhìn đồng hồ. 10 phút trôi wa, vẫn ko thấy anh ấy đến ...chẳng lẽ anh ấy bị tai nạn
    15 phút ... cuối cùng anh ấy củng tới
    - Sao anh đến muộn thế ?
    - Anh xem nốt chương trình TV ấy mà
    - Cái gì ?_ tôi hét lên, đầu còn nóng hơn cả nắng giữa trưa_ ... Sao anh ko ăn rùi ngũ rùi hãy đến ?
    - Anh xin lỗi...
    Đó là lần đầu tiên anh ấy xin lỗi tôi, kể từ khi chúng tôi bắt đầu wen bít nhau
    ANh ấy học giỏi, dễ thương và rất tự tin hiếm khi anh ấy chịu xin lỗi 1 cô gái nào .Tôi giật lấy cái mũ bảo hiểm mà anh ấy đưa, ngồi lên xe, ko nói gì suốt quãng đường về nhà . Anh ấy luôn như thế ko giải thích , ko an ủi , ko cải cọ . Mà đối với tôi rất nhiều điều ko thể " cho qua " đươc chỉ với 1 lời xin lỗi
    Và tôi ko bao giờ hỏi thêm gì nữa mỗi khi anh ấy xin lỗi . Vì thế , tôi có cảm giác rằng " xin lỗi" là 1 từ anh ấy dùng để tôi im miệng lại chứ ko phải anh ấy bít lỗi và sửa chữa. Bởi vì anh ấy luôn đến muộn giờ hẹn và ko bao giờ sửa được! Tôi khóc òa lên khi anh ấy xin lỗi lần thứ 59
    - Anh ko bao giờ cần xin lỗi em nữa! Nếu anh ko thể sửa được thì đừng để em cứ cho anh cơ hội này đến cơ hội khác và lần nào cũng hy vọng rằng anh sẽ thay đổi....
    Anh ấy nắm tay tôi rất chặt và nói lời xin lỗi lần thứ 60
    Ngay cả lúc đó , anh ấy vẫn ko có 1 lời giải thích . Tôi bắt đầu lo lắng rằng anh ấy giấu tôi điều gì đó ...
    - Anh đang gặp chuyện gì phải ko ?
    - Làm gì có chuyện gì
    - Thế thì sao anh luôn có vẻ ko bình thường
    - Làm gì có chuyện đó
    - Lúc nào anh cũng như thế ! ko bao giờ hiểu được chuyện gì đang xảy ra . Anh có coi em là bạn gái của anh ko vậy ?
    - Anh xin lổi
    - Ko muốn nghe 1 lời xin lỗi nào nữa
    Tôi hét lên và dập máy . Anh ấy ko gọi lại . Hóa ra anh ấy ko hề quan tâm đến tôi ! Thế mà tôi cứ trông chờ
    ......Và đó là lần thứ 99 anh ấy nói lời xin lỗi
    Từ ngày hôm đó, tôi ko gọi điện cũng ko ghé wa nhà anh ấy nữa. Đôi khi điện thoại nhà tôi reo nhưng khi nhấc ống nghe lên thì bên kia ko ai nói gì cả. Tôi đoán là anh ấy gọi nhưng mạc kệ tại sao anh ấy ko chịu nói kia chứ
    Một tháng trôi wa, tôi ko thể chiu thêm được tình trạng ko bít gì cả này . Tôi đến trường anh ấy ,tôi ngó vào cửa sổ lớp nhưng ko thấy anh ấy đâu
    - Xin lỗi, hôm nay T ko đi học ah ?-Tôi hỏi 1 cô bạn
    - Hình như cậu ấy thôi học rồi mà , hơn 1 tháng rồi
    - Ah.. cảm ơn...
    Hơn 1 tháng...đã ko đi học hơn 1 tháng ...tại sao lại như thế ?Tôi lao ngay về nhà, goi vào máy di động của anh ấy " thuê bao của quý khách hiện ko liên lạc đc. ". Tôi gọi đến nhà nhưng ko ai trả lời . Sao lại như thế được? Chẳng lẽ gia đình đã chuyển đi nơi khác mà tôi ko hề biết gì ?Dường như anh ấy đã biến khỏi mặt đất ...Tôi ko tìm thấy anh ấy
    Và khi tôi bắt đầu cuống lên thì 1 ng` bạn gọi điện , đó là 1 ng` bạn của em họ anh ấy, học cùng lớp với tôi
    - Cậu thế nào ? đã bít tin T vào viện chưa?
    - Vào viện? chuyện gì vậy ?
    - Trong bệnh viện mà cậu ấy nằm lần trước ấy ... phòng số...
    Tôi chạy với tốc độ nhanh nhất có thể tới bệnh viện...Cậu ấy đang nằm trên giường ko nói gì, ko cử động
    - Chuyện gì vậy? sao ko gọi cho em ?
    Tôi vừa ngồi xuống cạnh giường vừa khóc òa lên , còn anh ấy vẫn ko trả lời,chỉ nhìn tôi chăm chú như mọi khi . Sao anh ấy ko nói gì hết. Tôi nhìn thấy mắt anh ấy ướt và dường như anh ấy dùng tất cả sức lực có thể để nói
    - Anh xin lỗi...
    và anh ấy nhắm mắt lại
    - Này, đừng như thế ...anh xin lỗi cái gì chứ ?- tôi khóc lạc cả giọng- Đừng có xin lỗi mở mắt ra đi
    Tôi cứ nắm chặt lấy tay áo anh ấy mà kéo và ko thể ngừng khóc
    - Tại sao phải xin lỗi? tại sao anh ko giải thích lời nào ?Em ko đời nào tha thứ cho anh đừng có xin lỗi .Anh mà ko mỡ mắt ra thì em ko bao giờ tha thứ cho anh đâu....

    Đó là lời xin lỗi thứ 100 các bác sĩ và y tá chạy vào phòng kéo tôi ra ngoài. Anh ấy đã rời khỏi thế giới của tôi . Anh ấy dã thua trong cuộc chiến với bệnh ung thư máu ....Nhưng tôi vẫn gặp anh ấy trong những giấc mơ....và anh ấy vẫn luôn sống trong tim tôi

    Khoảng 1 tháng sau, mẹ anh ấy đến nhà đưa cho tôi 1 chiếc hộp mà anh ấy gửi lai ... trong đó là 100 mảnh giấy, mỗi mảnh giấy là 1 lời giải thích vì sao anh ấy xin lỗi tôi
    " Lần đầu tiên, anh ko cố ý đến muộn đâu, nhưng khi vừa bước ra khỏi nhà bỗng nhiên anh thấy chóng mặt quá và ko thể đi tiếp được . Em tha thứ cho anh nhé ?"
    " Lần thứ 2, anh ........... "
    " Lần thứ 3, anh ..........."
    " Lần thứ 100" đó là mảnh giấy anh ấy viết trước khi tôi tới bênh viện " Anh xin lỗi.... anh thật sự ko muốn để em lại 1 mình trên thế gian này nhưng có thể đến 1 lúc nào đó khác . I love you..
    Khi anh ấy cần tôi nhất thì tôi ko ở bên cạnh. T, em xin lỗi..
    Chuyên mục: Tình yêu | Lượt xem: 636 | Thêm bở: thangbom | Đánh giá: 0.0/0
    Đăng nhập để bình luận.
    [ Đăng ký | Đăng nhập ]

      Copyright Cộng đồng tin học © 2024